chờ 4


CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI BLOG DUY PHƯƠNG.
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
http://i863.photobucket.com/albums/ab193/tikluvpon/blog/entry2gif.gif

Thứ Hai, 16 tháng 7, 2012

91-VÙNG SƠN CƯỚC






VÙNG SƠN CƯỚC

(Sau 1975 DP Thất nghiệp
Và phải tha Hương...)

Xa cách quê hương lâu lắm rồi
Ra đi lạng lẽ vợ, con tôi
Ô Lâu không hẳn sông đen bạc
Mà cát Bầu Tràng trắng tựa vôi
...
Thân gửi Tây nguyên khắp đó đây
Cơ hàn quẩn bách tháng năm chầy
Ân tình thiếu thốn đành đi mươn
Nhân nghĩa xóm làng cũng phải vay
...
Từ tạ quê hương giữa tiếng gà
Ra đi ! chứng kiến có mình cha
Đem thân dầu dãi lên Sơn cước
Manh áo che mình cậy xứ xa
...
Vừa tuổi ba mươi tuổi thắm xinh
Lánh xa lừa lọc chốn đô thành
Náu mình hẻo lánh nơi rừng núi
Bàng bạc non thiêng tủi phận mình
...
Chướng khí bao la xứ mọi mường
Tìm đâu ra được chút tình thương
Chạnh niềm hoài cảm ơn cha mẹ
Leo lét đèn soi bóng chiếu tường
...
Ở ẩn sườn non cảnh tối tăm
Gió rừng khí núi rét căm căm
Ma gào cú khóc buồn thê thảm
Tiếng cuốc gọi sầu gần sáu năm

Tây Nguyên
Mùa thu năm 1982

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

90-CHIẾC ÁO TÌNH

CHIẾC ÁO TÌNH

Áo em loan lổ quá nhiều
Lấy gì để bận những chiều đi chơi
Anh không vá được nữa rồi
Đành may chiếc mới để bồi cho em
 
Đường khâu, mối chỉ thật êm
Tặng em để bận chớ đem cho người
Khi may hơi vụng em ơi
Nhỏ to, rộng hẹp, ngắn dài biết đâu
 
Anh chưa ôm ấp lần nào
Cũng chưa bồng bế được vào lòng anh
Nhưng mà kích cỡ không quên
Ước chừng thước rưỡi trở lên thôi mà
 
Loại vải không hẳn nhung sa
Pha sen nhiễu gấm lụa là tơ tiên
Chọn màu cõ lẽ thanh thiên
Đỏ xanh vàng trắng, bỏ đen ra ngoài
 
Không ưa cái sắc u hoài
Kiểu mẫu dáng cách, áo dài thần kinh
Trước ngực thêu một chữ tình
Vạt sau vài đóa qua Quỳnh ngậm sương
 
Mỗi chiều dạo phố bên đường
Đừng rơi nhiều ít dư hương giữa dòng
Thu tàn rồi lại sang đông
Đừng cho áo vướng vào lòng tay ai
 
Đừng cho lá bám vào vai
Đừng nghe gió ngợi trang đài kiêu sa
Bởi đây chiếc áo lòng ta
Chở che gió tạt mưa sa và hồn