chờ 4


CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI BLOG DUY PHƯƠNG.
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
http://i863.photobucket.com/albums/ab193/tikluvpon/blog/entry2gif.gif

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

51-MUỖI

  MUỖI

Tiếng muỗi vo ve để tự hào
Đêm ngày không ngớt tiếng rêu rao
Cuộc đời lẩn khuất trong u tối
Rình rập nhân sinh hút máu đào

Bất kể thành đô hay ruộng đồng
Dẫu người quyền quý hoặc dân nông
Lân la mò đến như thân thích
Lợi dụng thời cơ cướp máu hồng

Không biết định cư ở chỗ nào
Núi rừng sông suối với hồ ao
Nơi đâu phảng phất mùi thơm thúi
Tức khắc hiện thân đeo bám vào

Cơ hội muôn loài đang ngủ mê
Trẻ già khỏe…bệnh cũng không chê
Dơ vòi tàn bạo nào thương tiếc
Cốt để thân mình được hả hê

Đau đớn tận xương rồi mới hay
Rùng mình choàng tỉnh vội sè tay
Oán hờn cố giết cho tan xác
Vừa động không gian chúng đã bay

Tội nghịêp cho ai phận cố bần
Mùng màn chẳng có để che thân
Mình trần trơ trọi không manh áo
Khó thoát vòng tay của tử thần

Số kiếp không may gặp muỗi vằn
Cuộc đời từ đó chẳng ra răng
Coi như tán mạng còn lây nhiễm
Trần thế còn chi đau khổ bằng

             

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

72-LÒNG YÊU NƯỚC



LÒNG YÊU NƯỚC

Vai mang nợ nước với thù nhà
Máu nóng bừng sôi tuổi thiếu hoa
Quyết chí tìm đường nơi đất khách
Dốc lòng kiếm lối ở trời xa
Phục hồi cường thịnh cho non nước
Giải thoát suy vong của hải hà
Sáng lạng tên "Người" trong quốc sử
Ngày nay mới rõ chính hơn tà

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

50-CON TEM

 

CON TEM
 
Phận em là gái thuyền quyên
Không quản nặng nhọc chẳng phiền đường xa
Kể từ lãnh ấn đi ra
Trải bao mưa nắng xông pha dặm trường

Dãi dầu sóng gió chiều sương
Mười hai bến đậu chưa tường đục trong
Đêm ngày lặn lội long đong
Lướt ngàn khói lửa thu phong biên thùy

Không nài gian khó hiểm nguy
Hang cùng ngõ hẻm vẫn đi không từ
Mang theo một mảnh tâm thư
Mai gầy liễu rủ thân như bọt bèo

Đôi chân gầy guộc em liều băng qua
Ngược xuôi thân gái bôn ba
Quan yêu dân mến thiệt là hiển vinh
Trách lòng nhân thế bạc tình
Được lời tâm sự bỏ mình bơ vơ