chờ 4


CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI BLOG DUY PHƯƠNG.
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
http://i863.photobucket.com/albums/ab193/tikluvpon/blog/entry2gif.gif

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

74-THANH SỬ


THANH SỬ



THANH SỬ
(Phiên âm)
Bôi vật Đào Viên cánh bất khô
Tunh hoành nỗ lực dựng cơ đồ
Thanh Long yển nguyệt dục bình Ngụy
Xích Thố Truy phong quyết phá Ngô
Thân trú bàng Tào tâm tại Hán
Mạng tùng do Bị chí giang hồ
Thiên thu chính khí tồn Linh hiển
Ngưỡng vọng ! trần gian vĩnh điểm tô

THANH SỬ
(Dịch nghĩa)

Chén rượu vườn Đào vẫn chửa khô
Tung hoành dôi sức dựng cơ đồ
Trăng thanh nghiêng bóng mong bình Ngụy
Ngựa đỏ lướt mình quyết phá Ngô
Thân ở với Tào lòng hướng Hán
Mạng cùng do Bị chí giang hồ
Thiên thu chính khí còn linh hiển
Ngưỡng vọng ! thế nhân mãi điểm tô

            Nguyễn Duy Phương

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

73-VŨNG NƯỚC XANH

VŨNG NƯỚC XANH *

Cái vũng nước xanh bé bé con
Trời sinh ngoài méo lại trong tròn
Đêm ngày nước chảy lòng không cạn
Năm tháng mưa tuôn ruột chẳng mòn
Chìm nổi giữa dòng phao một ống
Lắc lư cuối bãi đá hai hòn
Ông câu cắm cọc nhắp mồi nhịp
Khoan khoái ngắm nhìn cảnh nước non
 
* Tại xã Phong Hòa, Phong Điền, Thừa thiên Huế
có một vũng nước xanh màu sắc giống như tầu lá chuối già



Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

51-MUỖI

  MUỖI

Tiếng muỗi vo ve để tự hào
Đêm ngày không ngớt tiếng rêu rao
Cuộc đời lẩn khuất trong u tối
Rình rập nhân sinh hút máu đào

Bất kể thành đô hay ruộng đồng
Dẫu người quyền quý hoặc dân nông
Lân la mò đến như thân thích
Lợi dụng thời cơ cướp máu hồng

Không biết định cư ở chỗ nào
Núi rừng sông suối với hồ ao
Nơi đâu phảng phất mùi thơm thúi
Tức khắc hiện thân đeo bám vào

Cơ hội muôn loài đang ngủ mê
Trẻ già khỏe…bệnh cũng không chê
Dơ vòi tàn bạo nào thương tiếc
Cốt để thân mình được hả hê

Đau đớn tận xương rồi mới hay
Rùng mình choàng tỉnh vội sè tay
Oán hờn cố giết cho tan xác
Vừa động không gian chúng đã bay

Tội nghịêp cho ai phận cố bần
Mùng màn chẳng có để che thân
Mình trần trơ trọi không manh áo
Khó thoát vòng tay của tử thần

Số kiếp không may gặp muỗi vằn
Cuộc đời từ đó chẳng ra răng
Coi như tán mạng còn lây nhiễm
Trần thế còn chi đau khổ bằng

             

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

72-LÒNG YÊU NƯỚC



LÒNG YÊU NƯỚC

Vai mang nợ nước với thù nhà
Máu nóng bừng sôi tuổi thiếu hoa
Quyết chí tìm đường nơi đất khách
Dốc lòng kiếm lối ở trời xa
Phục hồi cường thịnh cho non nước
Giải thoát suy vong của hải hà
Sáng lạng tên "Người" trong quốc sử
Ngày nay mới rõ chính hơn tà

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

50-CON TEM

 

CON TEM
 
Phận em là gái thuyền quyên
Không quản nặng nhọc chẳng phiền đường xa
Kể từ lãnh ấn đi ra
Trải bao mưa nắng xông pha dặm trường

Dãi dầu sóng gió chiều sương
Mười hai bến đậu chưa tường đục trong
Đêm ngày lặn lội long đong
Lướt ngàn khói lửa thu phong biên thùy

Không nài gian khó hiểm nguy
Hang cùng ngõ hẻm vẫn đi không từ
Mang theo một mảnh tâm thư
Mai gầy liễu rủ thân như bọt bèo

Đôi chân gầy guộc em liều băng qua
Ngược xuôi thân gái bôn ba
Quan yêu dân mến thiệt là hiển vinh
Trách lòng nhân thế bạc tình
Được lời tâm sự bỏ mình bơ vơ

                     

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2011

7-CÔ LÁI ĐÒ

alt


CÔ LÁI ĐÒ
Sóng dội đưa thuyền biết tới mô
Buôn tay gác mái ngắm triều xô
Chiều hôm xuống thấp trời buồn bã
Leo lét yên ba giữa thủy hồ

     Lơ lửng thuyền trôi vào bến sông
     Bóng trăng lấp ló trải trên dòng
     Sao thưa nhấp nháy như than vãn
     Khách đã xa rồi chớ đợi trông

Thuyền nhẹ êm trôi giữa sóng ngàn
Bỗng đâu văng vẳng tiếng ai vang
Bên kia khách với thuyền quay lại
Mong chở thêm lần cho khách sang

     Khách bước lên bờ chẳng cảm ơn
     Vô tình đến thế có gì hơn
     Buồn lòng cô lái rưng rưng lệ
     Quậy nước trên sông trút tủi hờn

Cuối mặt u uất nén thở dài
Bỗng tay ai chạm ở bờ vai
Sao thuyền không đỗ lên bờ nhỉ ?
Hay vẫn khua chèo đón rước ai

      Hồi hộp trong lòng biết nói sao
      Bên tai tiếng sõng vỗ thì thào
      Gió vờn lên tóc, hôn lên má
      Bẽn lẽn tam hồn rộn biết bao


               


Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

70-NHỚ THU XƯA


NHỚ THU XƯA
(Nhớ một mùa thu xưa)

Lá gọi thu về mây tím trôi
Mưa phùn gió lạnh phất liên hồi
Màn đêm đen đặc dần che kín
Dưới mái tranh buồn bóng lẻ loi

      Tơ tưởng nhớ mong để thế rồi
      Thu về rợn rợn cõi lòng tôi
      Đêm nay tịch mịch bao quanh xóm
      Cùng tối mưa rơi giọt ngậm ngùi


Một bước em xa một bước tình
Đường mờ gió bụi nẻo chông chênh
Mưa hờn thổi tạt kích dầu cạn
Bên ngọn đèn khuya bóng với hình


      Những tối mơ màng lạnh cắn răng
      Hôm qua nằm mộng vẫn còn hằn
      Vòng tay trìu mến hồn ta tưởng
      Hơi ấm còn nồng ở chiếu chăn


Buồn quá mưa thu nhỏ suốt đêm
Mưa như nhắc nhở bước vô thềm
Không em nhà cửa đầy hoang vắng
Lạnh lẽo kéo dài cô tịch thêm


      Gió thổi ngoài song xua lá vàng
      Tiếng kêu như sé cả không gian
      Buồn đưa theo gió vào hơi thở
      Quạnh quẽ lòng ta quá võ vàng


Ngày tháng mong chờ đêm tịch liêu
Dập dìu như biển dậy cơn triều
Từng làn sóng vỗ ôm bờ cát
Cảm thấy tâm hồn lai láng yêu


      Gió vọng sạc xào suốt lá rơi
      Lá xanh quằn quại thốt lên lời
      Mênh mông Vĩnh Diện xa xăm quá
      Lả tả nơi đây giọt lệ bời


Đêm vắng gió lùa thấm thịt da
Về khuya hơi rét viếng đượm đà
Càng khêu nỗi nhớ dài vô tận
Trong trái tim cuồng mãi diết da

                  Nguyễn Duy Phương


Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

69-BÂNG KHUÂNG



BÂNG KHUÂNG
 (Hồn lữ khách mơ màng trong mộng tưởng)

Tình thu xưa còn vương vấn nơi đây
Cố nhân ơi! Có trở lại nơi nầy
Thi nhân lưu bút mấy lời tri âm)

Lâu quá về thăm xóm cũ
Đường mòn xưa cỏ phủ rêu mờ
Ngập ngừng lữ khách ngẩn ngơ
Mây chiều ngăn bóng xa mờ khói trôi

Sương lam lạnh lẽo bên đồi
Dừng chân đứng lại hỏi người lối qua
Rằng ! cố nhân đó chẳng Là
Xin thưa ! chỉ ngõ vào nhà ở đâu ?

Ồ ! kinh tế mới năm nao
Vườn nhà thay chủ còn đâu mà tìm
Tối trời mới trọ qua đêm
Hàn huyên mới biết cánh chim não nề

Là năm trước có tin về
Bạn đường bạc mệnh bỏ đi không còn
Cớ sao ! sốt rét hãi hùng
Xa thành không thuốc còn mong được gì

Bây giờ sống cảnh cô nhi
Với hai ái nữ phòng  khuê lạnh lùng
Gái lớn hẳn đã có chồng
Chỉ còn gái út để mong sớm chiều

Đau thương quá phận hẩm hiu
Chưa bao lăm tuổi đã nhiều khăn tang
Cha mẹ mất lại chồng con
Xa quê viễn xứ chẳng còn người thân

Trời cay nghiệt số gian truân
Má hồng nửa kiếp vương mang mối sầu
Giờ đây chẳng biết ra sao
Bặt vô âm tín lòng xao xuyến buồn

Ngoài trời mây đổ mưa tuôn
Trong lòng cảm khái tình thương dồn về
Người đi vạn dặm sơn khê
Người về chiếc bóng mà tê tái lòng

Chuyện xưa tâm sự chưa xong
Đêm nay thức trắng để mong lời người
Thế rồi là một cuộc đời
Tuổi xuân bao bước! ra người chiều thu

Ông già cố ý thăm  dò
Thế là thuở trước câụ cô vướng tình
Sao không thệ Hải Sơn minh
Bây giờ trở lại đã thành cố nhân

Thưa rằng ! bom đạn qua phân
Quan san ngàn dặm phong trần tuổi thơ
Chuyện đời ai biết mà ngờ
Cho nên tự cổ vương tơ kiếp tằm

Nghe rồi đău thắt buồng tim
Xót xa số phận cánh chim lìa đàn
Lữ khách lưu lạc hồ giang
Miếng cơm manh áo lâu càng trôi qua

Tình thu cứ thế phôi pha
Người thu nay đã lại là người thu
Bồi hồi lữ khách tạ từ
Tang điền ruộng muối bây giò là đây

Biển dâu thương hải vơi đầy
Xa đi ngoảnh lại thấy dời tang thương
Trăng mờ tiếng vạc kêu sương
Thế là hai ngả sâm thương ngàn trùng



Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011

68-CHÂN PHƯƠNG

Beaches – xemanh.net


CHÂN PHƯƠNG
(Viết tặng hai Hoa)

Tình ái của em là nghĩa trang
Cho anh yên nghỉ đến muôn vàn
Muôn năm trước với ngàn sau nữa
Dẫu có lên trời hoặc thế gian

Anh đã ngủ say đã nhập vào
Với nguồn rung cảm mãi vươn cao
Ngất ngây chìm đắm tình ưu ái
Nơi có hồn thơ chảy ngạt ngào

Anh nói thật nhiều em nhớ chưa ?
Tình anh lai láng viết say sưa
Lời không thêm bớt hay lừa dối
Thành thật lòng mình giống thuở xưa

Từng nói với em nếu tái sinh
Em làm cây hạnh ở lương đình
Còn anh sẽ hóa thành con hạc
Để hót em nghe những khúc tình

Beaches – xemanh.net


Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

67-HẠ VÀNG

Một nụ sen non


HẠ VÀNG
Một gian nhà nhỏ cạnh đồi sao
Cỏ mả hoang vu lấp lối vào
Chiều xuống đường quê thêm tịch mịch
Đêm Về thôn dã lặng lao xao

       Một mình ngơ ngẩn lặng vào ra
       Buồn ngắm mây trôi dưới bóng tà
       Sầu đến khép hờ then cửa vọng
        Chờ trăng đến cụng mấy ly trà

Xóm quê vắng vẻ buổi hòang hôn
Xa thẳm sườn non mây trắng dồn
Lác đác nhạn về qua sườn núi
Một vài tiếng chó ở đầu thôn

        Hạ huyền lặng lẽ ngóng trăng thanh
        Bên ngọn suối gia ở Quảng thành
        Xứ lạ nương nhờ vùng đất đỏ
        Quê người bầu bạn với trời xanh

Qua ngày yên phận việc nông tang
Mọi việc thế nhân không biết bàn
Xe cộ tới lui sợ bụi lấm
Chỉ mong có được sự thanh nhàn

                         Trọng Hạ Kỷ Mão
                                    1999


Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

66-TIẾNG ĐÀN

TIẾNG ĐÀN

Tiếng đàn lưu lạc đêm không
Nửa rơi theo gió,nửa lồng sương sa
Mây giăng cản lối anh qua
Đàn gieo ai oán thanh ba não nùng

Đàn rơi thổn thức đêm đông
Chén tình anh chuốc lạnh lùng đêm thâu
Men cay nhỏ xuống cung sầu
Xông lên vị đắng hương đau kéo dài

Tiếng rên đàn vọng u hoài
Trôi trong đêm vắng gửi ai nghe hờ
Canh chày vất vưởng tiếng tơ
Bên mành thấp thoáng người thơ hẹn về

Đàn reo dịu tỉnh hồn mê
Ngoài song lệch bóng trăng thề em ơi !
Yêu mà chưa nói hết lời
Mượn đàn để tấu cho vơi nỗi buồn

Tiếng lòng đây chớ nghe suông
Gởi ra tận chốn cuối nguồn anh đang
Đưa hồn theo bóng trăng vàng
Nhớ nhung lựa nhịp cho đàn căng giây

Nghiêng hồ anh chuốc cho say
Mai ơi có biết chứa đầy tình xuân
Tương tư nửa mảnh trăng quần
Viết vài dòng gởi tình nương xa vời

Nguồn hương nghi ngút thay lời
Bao giờ mới được với người gặp nhau 

            



Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011

65-CHIA LY



CHIA LY

Lúc mới thương nhau anh nhủ rằng
Cuộc đời dù khó chớ băn khoăn
Những lời âu yếm như còn đó
Tình mới vừa nồng đã giá băng

Thuở trước bên nhau anh bảo là
Đường đời muôn lối dẫu phong ba
Em đừng lo sợ chân chùn bước
Tay nắm tay nhau mình vượt qua

Tình hỡi ! sao đành làm dở dang
Nỡ nào hủy hoại cho điêu tàn
Bẽ bàng chi lắm tình quân hỡi !
Bội bạc tình ơi ! quá phũ phàng

Ai đoán ra đâu được chữ ngờ
Cung đàn chùng nhịp đứt dây tơ
Sao tình lỗi hẹn cho ngang trái
Cay đắng vương mang đến thẫn thờ

Giấc mộng không thành đành thế thôi
Quay lưng là hết nợ duyên rồi
Trăm nghìn lưu luyến đều xa lạ
Vướng bận làm gì chuyện lứa đôi

Là thế ! chẳng còn gì với nhau
Tình ơi ! như áo đã thay mầu
Giữa đường lỡ gặp không quen biết
Đừng hỏi han chi dù nửa câu




Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2011

64-TẠ TỘI



TẠ TỘI

Kính dâng hương hồn mẹ tôi :
"Thương mẹ đã mất trên đời
Lòng con nuối tiéc ai hoài ngày đêm
Ước gì con được đi tìm
Về nơi chín suối để nhìn mẹ yêu"


Con về thăm mẹ ! Mẹ không còn nữa
Chỉ thấy nấm mồ cỏ úa bao quanh
Bao năm qua con hồ hải lênh đênh
Mẹ đã mất con không về tiễn biệt

Khốn nỗi áo cơm thê thằng tử phược
Phải theo dòng đời xuôi ngược bôn ba
Nơi xứ người con chưa có cửa nhà
Ngày thiếu bữa ăn còn hấp với ghé

Nhận tin mẹ mất mà con không thể
Về tiễn đưa mẹ được một lần sau
Cuộc sống con còn quá nỗi cơ cầu
Lấy nước mắt để rửa sầu ly biệt

Lúc mẹ nhắm mắt con đang mải miết
Sáng kiếm cây -trưa củi -chiều than
Kiếp phong trần con gặp bước gian nan
Nen bất hiếu mẹ ơi ! xin tha thứ

                            Kim Long
                  Lập Hạ giáp tý 1984






Thứ Năm, 5 tháng 5, 2011

63-CON DIỀU CỦA ÚT

dieu

CON DIỀU CỦA ÚT
(Cho Tây nguyên năm học lớp 2)


Nắng vàng êm ả bóng trời chiều
Gió thổi hưu hưu thật đáng yêu
Thằng út ! thon giây ôi khoái chí
Không trung bay lượn một con diều

Cánh bằng nương gió tới từng mây
Đột ngột cuồng phong cắt đứt giây
Ngơ ngác đứng nhìn lòng thảng thốt
Bang hoàng tiếc rẻ cánh diều bay

Không rời bóng dáng cứ đèo queo
Đôi mắt đắm nhìn chân bước theo
Sóng lệ hai hàng không ngớt nhỏ
Cánh diều đâu biết cứ bay vèo

”Dỗ dành đừng tiếc nữa con ơi !
Ba hứa xin tiền mẹ để rồi :”
Mai mốt rảnh rang làm chiếc khác
Tha hổ đem thả để mà chơi

”Khó khăn lắm mới được con nầy
Làm mãi mấy lần nó chẳng bay”
Lòa luộn mặt mày khóc nức nở
Thương tâm tôi nhớ mãi trong đời

            Nguyễn Duy Phương





Thứ Tư, 27 tháng 4, 2011

62-NGÀN NĂM CHO EM



NGÀN NĂM CHO EM
(Viết tặng vợ)

Tim anh nhỏ bé không còn chỗ
Để chứa ân tình giúp một ai
Trong đó hồn em đang ngự trị
Nữ hoàng muôn thuở vẫn trên ngai

Anh cam tình nguyện làm hầu ngựa
Dẫn bước em đi vạn cuộc đời
Đến tận năm châu và bốn biển
Thiên đường địa phủ mãi không lơi




Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2011

61-ĐỜI MƯA GIÓ

63- ĐỜI MƯA GIÓ
18:28 9 thg 4 2011Công khai11 Lượt xem 14
Hình ảnh

ĐỜI MƯA GIÓ

Sóng đẩy thuyền trôi lạc giữa vời
Dập dềnh chìm nổi cố nhân ơi
Khi trời mưa gió bao trùm lại
Muốn xé tan ra nửa mảnh đời

Cứ tưởng vượt ngàn sóng lặng yên
Ai ngờ mưa gió phủ con thuyền
Một mình chới với sa tay lái
Con nước bồng bênh vỗ đảo điên

Lạc mất đường về tìm lánh mưa
Biết ai ban bố chút lòng thừa
Giúp mình vượt khó cơn nguy biến
Tránh khỏi thương hồ cuốn đẩy đưa

Ngán ngẩm thói thường đầy bất công
Thấy người hoạn nạn chẳng mềm lòng
Thương tình đồng loại dang tay kéo
Đưa chiếc thuyền mành về bến sông

Dõi mắt ngoài xa đứng ngóng chờ
Bao la non nước gió mây mưa
Nỗi niềm hy vọng dần tan biến
Chỉ thấy mênh mông khói mịt mờ

Tiếp nối gió mưa lại bão bùng
Tiếng vang lạc lõng giữa không trung
Tình như bãi biển mùa đông giá
Sóng bủa xôn xao đến tận cùng

Dáo dát nhìn về nẻo nhớ thương
Đất trời ràn rụa nhỏ tình trường
Lạnh lùng ôm khối sầu chan chứa
Sầu đến dâng trào cả đại dương

Thuyền cố về đây vượt sóng dồi
Qua cơn bão tố hỡi than ôi !
Còn đâu bến đậu mong vào cập
Kìa bãi sông xưa đất cát bồi
                         Nguyễn Duy Phương
           Quảng thành-Châu đức-BR Vũng tàu





Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2011

60-GIÓ ƠI



GIÓ ƠI !
“Gió cuốn bùng lên lớp bụi trần
Không gian mờ ảo bóng giai nhân”

Hỡi gió về đâu mà vội vàng
Kéo theo mây tím bủa không gian
Từng luồng giăng mắc đầy u ám
Khiến mảnh hồn thơ tối phũ phàng

Hỏi gió đưa mây về tới đâu
Có hay nguyệt lạnh vóc thương sầu
Mập mờ ảm đạm buồn xa vắng
Thấp thoáng bên rèm những hạt châu

Thổn thức bao đêm nặng cõi lòng
Gió ơi có thấu nỗi này không ?
Sao đem sương khói ngăn tầm vọng
Cho Nguyệt xót xa lụy nhễu dòng

Giốc cạn chén buồn lai láng thêm
Vắt sầu đẫm lệ ướt môi mềm
Ái ân theo gió mênh mông quá
Rầu rĩ yên hà nhuộm bóng đêm

Rồi lỡ mai này gặp gỡ nhau
Mây bay có biết gió pha màu
Biển đời lôi cuốn vào quên lãng
Hỏi có còn gì hơn nỗi đau

Than vãn tình ơi gió lạnh lùng
Cao nguyên muôn thuở vẫn mùa đông
Như lòng thiếu phụ sầu trăm mảnh
Ôm mối buồn thương giữa bão lòng
                   Nguyễn Duy Phương
      Quảng Thành-Châu Đức-BR Vũng tàu

Hình ảnh



Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

59-HỎI ÔNG ĐỊA


HỎI ÔNG ĐỊA

Ăn chi phệ bụng thế ông ơi ?
Hỏi mấy mà sao không trả lời !
Tóc trụi mình lùn mặt phúng phính
Áo quần xốc xếch để buông lơi

Cổ đeo tràng hạt quảy lưng tiền
Tay chống gậy lê trội lão tiên
Tay nắm thỏi vàng trêu bá tánh
Miệng cười toe toét dậy oai quyền

Bạc tiền thiên hạ nắm trong tay
Toan tính mưu mô kế đặt bày
Lợi dụng thế nhân vương khốn khó
Mở hòm tháo khoán mới cho vay

Giang sơn một dải quản do ông
Bày vẽ sổ xanh với sổ hồng
Ai muốn bao nhiêu thì thế chấp
Nhiều người điêu đứng chạy long đong

Thổ vườn muốn chuyển đổi qua cư
Lo lót họa may có chứng từ
Vượt mấy phòng ban tiền đút bấy
Trời ơi ! ông thấy tội dân chưa ?

Riêng tôi ăn ở vẫn còn chui !
Tấc đất có đâu để cắm dùi
Nghèo quá lấy chi làm sổ đỏ
Chẳng qua hỏi thử để cho vui

                    Nguyễn Duy Phương
        Quảng Thành-Châu Đức-BR Vũng tàu


Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

58- CẬU LỲ


CẬU LỲ

Thương Cảm mợ tôi có tấm chồng
Vô nghề vô nghiệp chí vô công
Đất vườn năm thước chủ quyền có
Chữ nghĩa vài xu tiền bạc không

Sáu chục tuổi dư bước tới già
Quẩn quanh chìm nổi giữa phong ba
Muốn tu cho quách còn vương nợ
Cậu yếu ai lo buổi xế tà

Rau cháo qua loa mấy thuở nay
Cầm hơi mà sống cho qua ngày
Mùa màng thất bát của không giá
Trên cao tạo hóa rõ chăng đây

Phận bạc xui chi vấp tấm chồng
Bốn mươi năm thiếu thật hoài công
Quanh năm bươn chải phủi tay sạch
Nhìn lại không dư được một đồng

Năm ngoái năm ni cũng sạch trơn
Vẫn thường vay mượn có gì hơn
Trả sau ăn trước chờ thời vụ
Nổi tiếng đoàng hoàng bậc đại nhơn

Hay thuốc hay trà hay ngủ trưa
Phong lưu đeo đẳng mãi không chừa
Không cà không rượu không bài bạc
Gặp kẻ đa tình lại quá ưa

Tạo hóa ghét chi phận má đào
Vấp nhầm ông xã uổng công lao
Tiền đèn hương khói tiêu sài hết
Tư tết không lưa lấy một hào

Ai hỏi cậu tôi quê chỗ mô
Mỉm cười chúm chím mợ trầm trồ
Con nhà thế phiệt ngoài Trung đó
Sinh quán giữa lòng đất Cố Đô

Công tử nên không biết việc gì
Lỡ thời ruộng rẫy mới ra ri
Thương thay cho mợ bôn ba kiếm
Hôm sớm muối-dưa nuôi cậu Lỳ

Túng quá nên vơ đại tấm chồng
Thôi thì có nói cũng bằng không
Vô duyên phải nợ âu là số
Nguyệt lão trêu gan cái má hồng

              Những ngày tháng túng quẫn
                      của Cậu tôi
                Nguyễn Duy Phương
     Quảng Thành-Châu Đức-BR Vũng Tàu


Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2011

51-VÃN XUÂN


Sắc mai Sài Gòn ở Hà Thành

VÃN XUÂN

Lác đác mai đào từng cánh rơi
Xuân đi lá úa lòng bùi ngùi
U buồn thiếu phụ ngồi than vãng
Nuối tiếc hoa tan rụng rã rời

Đã mấy xuân qua vẫn thế thôi
Sao nay xuân đến hoa bồi hồi
Lòng hoa tàn tạ như xuân ấy
Sắc thắm phai mờ theo gió trôi

Mấy cánh hoa rơi nặng chán chường
Gió về tan tác rải muôn phương
Tả tơi đầy đất buồn thê thảm
Xuân vãng ai hoài đầy tiếc thương

Xuân có buồn không lá với cành ?
Màu phai hương nhạt cảnh hoa đình
Xuân đi vội vã ra ngoài ngõ
Để lại vườn hoang gốc một mình

Rũ áo lìa cây cảm cố hoài
Sương loan trên lá khóc ban mai
Dù cho cây có nước tràn mắt
Dưới gốc đào buồn lá nhớ ai

Vẫn biết xuân tàn cảnh cũng đau
Có ai ngăn được sắc thay màu
Phù dung héo úa hồng hưu hắt
Thiếu phụ bơ vơ nuốt tủi sầu




Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011

56-ÁO MÙA ĐÔNG



ÁO MÙA ĐÔNG
(Viết nhân 40 năm ngày thành hôn)

Cái rét đông mang về tận đây
Đầu mùa gió lạnh đã tràn đầy
Có nàng con gái không kiêng lạnh
Chỉ bận sơ sài áo vắn tay

Nàng là bạn gái của em tôi
Thỉnh thoảng tôi về ghé đến chơi
Hai đứa thường khi ngồi chuyện vãng
Chiều tà bát phố bước song đôi

Hai đứa bên nhau chưa nói gì
Chưa từng hứa hẹn một điều chi
Ngại ngùng mai mốt người đôi ngả
Chinh chiến kéo dài tôi mải đi

Khói lửa đưa tôi tiến bước dài
Mắt nàng dò hỏi lối ngày mai
Rồi đây anh sẽ về đâu nhỉ
Không nói cho em lấy một vài…

Bom đạn dẫu rằng nổ đêm đêm
Có ngày trở lại sẽ tìm em
Tường vi hàm tiếu còn nguyên vẹn
Không có tiếng "vì" cố đợi xem

Rồi nàng lãng vãng chuyện bâng quơ
E ngại yêu đương ngại đợi chờ
Trai Cố Đô mà gặp xứ Quảng
Thành công duyên nợ tựa trời đưa

Vương vấn ai đưa tới tặng nàng
Cho nàng vị ngọt của đông sang
Cho nên gió lạnh nàng không sợ
Vẫn áo ngắn tay đứng đợi chàng


                       x
                  x         x
Mấy mùa gió lạnh bước đi qua
Họ thấy chinh nhân trở lại nhà
Trên tay có cả hoa ngày cưới
Aó màu hồng biếc có thêu hoa

Từ đó không thấy nàng ở dâu
Họ ngồi kháo những chuyện cùng nhau
Có người biết chắc nàng về Huế
Sống với người thương đến bạc đầu
 
              Nguyễn Duy Phương





Thứ Hai, 7 tháng 2, 2011

55-CHỦA TỂ RỪNG XANH

Đôi lời phi lộ : Năm Hổ đã qua đi ..nói đến loài hổ thì ai cũng cho là loài "Chúa tể rừng xanh" nhưng thực ra cũng có nhiều loài trị được chúng ...bài thơ sau đây viết cho vui đó

CHÚA TỂ RỪNG XANH

Gầm một tiếng rung trời chuyển đất
Cả không gian lặng phắt như tờ
Chuyển thân đùa bóng dưới trăng mơ
Oai hổ đấy muôn Cầm đã biết

Khi nổi giận Hùm buông tiếng thét
Rướn mình lên khiếp đảm bao la
Muôn loài có mặt ở rừng già
Tim rộn máu chừng như sắp chết

Vâng ! đó chỉ là một cái hét
Giữa hoang vu dỡn cợt mung lung
Chồn rừng thiêng đượm vẻ kiêu hùng
Sông núi ấy Hổ đang ngự trị

Non nước ta oai nghiêm tuấn vỹ
Trời cho ta chúa tể rừng xanh
Khi nhàn hơi xuống thác băng ghềnh
Đi dạo khắp mông mênh bất tận

Ngày ngủ yên đêm về lặng ẩn
Đợi mồi qua lãng vãng gần đây
Vươn tay ra vờn nhẹ chú nai
Hết cựa quậy hồn xiêu phách lạc

Không vội vã vờn chơi chốc lát
Nhìn say sưa cái xác rẩy run
Đến khi hơi thở thật không còn
Vùng ! Lột xé tan ra miếng mảng

Máu đỏ ối tuôn ra hoảng loạn
Xương phơi bày trắng xóa không gian
Lòng ta cảm thấy đã đầy tràn
Đủng đỉnh bước về hang lẩn khuất

Vừa đúng lúc khi ta trở giấc
Nghe đâu đây cóc cách khua vang
Tiếng cây gục ngã giữa rưng hoang
Của gã Tiều phu đang hái củi

Bởi áo cơm nên người giận dỗi
Trút hờn căm xuống cội cây già
Phá tan thành vẻ đẹp của thiên hoa
Rừng lặng lẽ kinh hoàng bối rối

Bỗng chốc đất bằng cơn sóng dội
Gã tiều phu phóng lửa thiêu rừng
Làm cho ta hoảng hốt nhanh chân
Vội vã tránh qua cơn lửa táp

Ta cứ tưởng oai ta khủng khiếp
Có ngờ đâu gặp phải anh liều
Chỉ tung chút lửa rừng như thiêu
Cháy rụi sạch giang sơn Hổ chúa

Thế là hết oai thiêng vạn thuở
Tìm đâu đây hang ổ nương thân
Bước đường cùng gặp kẻ đi săn
Thần chết đến vận Hùm vắn số

Người biết ta là loài mãnh Hổ
Quyết đem ra phổ độ phanh thây
Lóc xương hun lửa thấu đêm ngày
”Da để lại mượn đời nhắc nhở”


                 Nguyễn Duy Phương
              Quảng Thành-Châu Đức-BR Vũng tàu




Thứ Tư, 12 tháng 1, 2011

54-ĐÊM HOANG THÔN



ĐÊM HOANG THÔN

Tiết đông ngày tháng sớm hoàng hôn
Trông bóng cố nhân mắt mỏi mòn
Gió lạnh tìm về nẻo xóm vắng
Vô tình trêu ghẹo kẻ cô đơn

Cánh bèo lưu lạc giữa bờ sông
Tìm chút tri âm sưởi ấm lòng
Phiêu bạt giang hồ vương gió bụi
Đó đây tri kỷ vẫn mênh mông


Ngỡ ngàng mấy chiếc lá vàng rơi
Nửa mảnh trăng khuya hé mỉn cười
Giưã khoảng xa mờ đôi sóng mắt
Rồi tan theo gió tận chân trời

Tôi quen những đám mây buồn trôi
Quên hết không gian tím của trời
Thân thiết những đêm không bóng nguyệt
Nằm nghe tâm sự nhịp nhàng rơi

Tình nhân thế có đâu trông đợi
Nghĩa cuộc đời biền biệt dấu khơi
Xao xuyến hoàng hôn về trải thảm
Đèn tàn lệ mỏng mộng chơi vơi


                   Nguyễn Duy Phương
         Quảng thành-Châu Đức-Bà rịa Vũng tàu