BÓNG THU SA
Chiều xuống rồi đường xa quá xa
Trời thu hưu hắt gió thu tà
Ngỡ ngàng quán trọ mờ lam tỏa
Bàng bạc nắng chiều mây nước qua
Đường vắng ! thời gian như bóng câu
Dặm trường mây khói gió vương sầu
Ngày mai ngày mốt về đâu nhỉ
Biết có khi nào gặp gỡ nhau
Gió lạnh trời thu thấu tới tim
Ngư ông ngồi lặng ngắm trời chìm
Mây chièu lãng đãng trôi bàng bạc
Lạc lõng lưng trời một cánh chim
Ta vẫn ruổi rong giữa cuộc đời
Dang tay vuốt nhẹ tóc sương rơi
Nhìn thu bóng ngả lòng xao xuyến
Lả tả hoàng hôn xuống khắp nơi
Mấy độ thu về rồi bước qua
Mây thu dệt thảm bóng chiều tà
Phong trần dồn dập mờ nhân ảnh
Thu lại về đây thu với ta
Nguyễn Duy Phương
Chiều xuống rồi đường xa quá xa
Trời thu hưu hắt gió thu tà
Ngỡ ngàng quán trọ mờ lam tỏa
Bàng bạc nắng chiều mây nước qua
Đường vắng ! thời gian như bóng câu
Dặm trường mây khói gió vương sầu
Ngày mai ngày mốt về đâu nhỉ
Biết có khi nào gặp gỡ nhau
Gió lạnh trời thu thấu tới tim
Ngư ông ngồi lặng ngắm trời chìm
Mây chièu lãng đãng trôi bàng bạc
Lạc lõng lưng trời một cánh chim
Ta vẫn ruổi rong giữa cuộc đời
Dang tay vuốt nhẹ tóc sương rơi
Nhìn thu bóng ngả lòng xao xuyến
Lả tả hoàng hôn xuống khắp nơi
Mấy độ thu về rồi bước qua
Mây thu dệt thảm bóng chiều tà
Phong trần dồn dập mờ nhân ảnh
Thu lại về đây thu với ta
Nguyễn Duy Phương