chờ 4


CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI BLOG DUY PHƯƠNG.
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
http://i863.photobucket.com/albums/ab193/tikluvpon/blog/entry2gif.gif

Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

49-LÁ THU



THU

Bốn chục năm rồi trải bể dâu
Tương rau mắm muối có bên nhau
Hồng trần đấy ắp sầu nhân thế
Chưa hết thương tâm đã bạc đầu

Thu đến chiều nay sao quá buồn
Gió về gọi lá rủ mưa tuôn
Nước rơi hồn lụy rơi từng đợt
Nhuốm cả đời hoa với ngọn nguồn

Gió thổi lao xao lá vấn vương
Trên cao mây lượn vẻ thê lương
Hơi mưa lành lạnh lùa qua cửa
Hưu hắt chiều thu –thu đoạn trường

Lá úa lang thang rụng thải hồi
Đem về ảm đạm dính quanh tôi
Xóm nghèo hai mái ngồi đưa mắt
Nhìn khắp bầu trời mây tím trôi

Viết mấy vần thơ thương cảm thu
Đương khi chiều xuống bóng âm u
Để vơi những nỗi buồn vô tận
Khi cả không gian sương khói mù

Lưu lại để rồi ta với em
Mai kia thu vãn lấy ra xem
Bên nhau khơi lại dòng tâm sự
Sao lạnh trăng nghiêng lạc trước thềm

       Hàn lộ - Giáp thân 2004
        Nguyễn Duy Phương
     Quảng Thành - Châu Đức
          BÀ RIA VŨNG TÀU



Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

48-XA XĂM


     
  XA XĂM

Thâm tâm tôi cứ bâng khuâng
Một lần ra viếng người thân
Lâu nay muốn bước bao lần
Nhưng rồi chẳng dám rời chân

Khi xưa có nói thương nhau
Chưa hề hẹn ước ngày sau
Cho nên lòng vẫn u sầu
Cho tình mưa gió lòng đau

Ai xui duyên số nên chi
Để rồi lệ ngấn đường mi
Xa xôi sông núi cũng vì
Khơi lòng khắc khoải sầu bi

Em ơi có nhớ năm xưa
Một lần gặp dưới chiều mưa
Thời gian không chút dư thừa
Tâm tình ta vẫn còn lưa

Chia tay lúc ấy vai mang
Mối sầu như thác dòng oan
Rưng rưng lệ ướt mắt nàng
Bùi ngùi khi bóng chiều tan

Đơn côi tôi nhớ bao la
Thương người tình ở ngoài xa
Mênh mông non nước quan hà
Chuyện lòng bao tháng ngày qua

     

Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010

TIẾNG HUYỀN CẦM

TIẾNG HUYỀN CẦM

Buồn đâu rơi xuống vỗ cung sầu
Khua tiếng thăng trầm dạo mấy câu
Nghèn nghẹn giây tơ trùng tấu nhã
Lửng lơ như nước chảy qua cầu

Huyền cầm réo rắt vọng âm ba
Mấy ngón tay Tiên vuốt phím ngà
Thánh thót cung đàn reo thảm đạm
Phải lời Cô phụ thở than ra

Sầu loan dìu dặt lạnh khuê sương
Ai oán nỉ non khúc đoạn trường
Thấp thoáng thu về dâng khói sóng
Tơ lòng vò võ tiếc uyên ương

Dài năm tình đợi chửa phôi pha
Tuổi mộng còn xanh vội nhạt nhòa
Se thắt cõi lòng cung bạc mệnh
Má hồng in vết giọt sương sa

Ái ân đã vướng dấu băn khoăn
Nhớ lại thu vương in vết hằn
Lỡ bước trễ tràng đau lối mộng
Ngàn năn ! ai có thấu cho chăng

Lam chiều ngấn đọng khóc thu ba
Rót cạn tương tư giải lệ hà
Vạt áo ướt lòe ngăn oán lụy
Vườn hoang vọng mãi tiếng thương ca

                                 Nguyễn Duy Phương
                      Tân thành-Quảng Thành-Châu đức
                                     Bà rịa Vũng tàu

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

LY TAO




        LY TAO
Rượu say đâu phải người say
Đầm đìa nước mắt ướt đầy áo ta
Rượu trong in bóng gương nga
Cúi đấu ta thấy sương sa thấm đầy

Cố nhân chuốc rượu suốt đêm nay
Cạn chén ly tao lại rót đầy
Ngày mai chẳng bận gì lưu luyến
Muôn dặm đường xa mây khói bay

Khói lửa phong trần chưa biết sao
Sông suối quan sơn chớ bận sầu
Nghiêng chén rượu nồng trăng xế bóng
Thôi đừng vướng lệ bước Ly tao

    

Thứ Bảy, 2 tháng 10, 2010

45-TÂM BỒ TÁT




TÂM BỒ TÁT
(Tặng Thanh hoa)

Nàng ở thiên cung xuống cõi trần
Dung hoa diễm lệ bậc giai nhân
Xuất thân gia hệ dòng tôn tộc
Ai mới gặp qua quý bội phần

Khác hẳn mọi người ở thế gian
Từ tâmđôn hậu thoát đầy tràn
Thấy ai lỡ bước thường an ủi
Cơm áo giúp người bớt thở than

Hết buổi ngây thơ vâng huấn đình
Nàng về phụ tướng xứ thần kinh
Cùng người chinh khách kết chồng vợ
Giữ vẹn trăm năm lửa ái tình

Dâu bể đổi thay khúc ngặt nghèo
Chồng lên sơn cước nàng cùng theo
Với đàn con dại còn măng sữa
Vạn lý nước non vượt suối đèo

Bao bọc con thơ rất quý chồng
Có khi gối chiếc chăn không chung
Hiện thân sáng lạn tâm Bồ tát
Lượng tiết bao dung vẫn mặn nồng