chờ 4


CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI BLOG DUY PHƯƠNG.
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://1.bp.blogspot.com/-QlZbTxqpOyI/X_eZ0m7BJtI/AAAAAAAABgE/eikjTY6CpmwwRX7mus6KNE9siwbuM0tOwCLcBGAsYHQ/s0/7613o2e5ummj56.gif
http://i863.photobucket.com/albums/ab193/tikluvpon/blog/entry2gif.gif

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

20-HỒN XUÂN TÂN MÃO



HỒN XUÂN TÂN MÃO
Viết một bài thơ thưởng thức ba ngày tết
Đề vài câu đối ca ngợi mấy ngày xuân

Tết trở về đây rợp cảnh tình
Đào Mai hé nhụy chiếu lung linh
Đêm thêu mây khói xanh nền ngọc
Vạt nắng hồng sa sắc Thái bình
 
Đàn bướm tung tăng lượm thướt tha
Đùa trêu ngọn cỏ lướt ngàn hoa
Tiếng chim thánh thót vang âm điệu
Giữa khoảng trời thơ ý ngọc ngà
 
Những kẻ nông phu cũng rộn ràng
Thương nhân xuôi ngược quẳng lo toan
Cây nêu phất phới như chào đón
Lữ khách đường xa bước vội vàng
 
Rạo rực tìm về núp bóng xuân
Đất trào thơm ngát gió thơm lừng
Nhịp đời lên tiếng bừng trong sáng
Mạch sống dồi dào chảy dưới chân
 
Bóng trúc xuân đưa dáng mượt mà
Vóc mai lồng tết bước kiêu sa
Chúa xuân rạng rỡ vàng nhung lụa
Non nước cùng say men Thái hòa

                    Nguyễn Duy Phương
      Quảng Thành-Châu Đức-BR Vũng Tàu

Thứ Tư, 20 tháng 1, 2010

19-ĐỒNG CẢM


ĐỒNG CẢM
Cây rũ rượi lá vàng rơi sướt mướt
Bởi ngoài kia Yến lướt báo đông tàn
Mưa bay bay se lạnh điếm xuân sang
Tết sắp tới mọi người thêm bồng bột
Từ những kẻ chạy ăn từng bữa một
Kiếp bạch đinh áo rách với gối ôm
Lầm lữi đi kiếm chác miếng sớm hôm
Trong vực thắm tối tăm bao khổ lụy

Nơi tận đáy thời gian quay bền bỉ
Đến những người phú quý lẫn giàu sang
Đời ấm no xe ngựa lắm huy hoàng
Không ai bảo với ai đều tất cả
Cũng cảm thấy một cái gì là lạ
Dậy trong lòng rộn rã mớ hân hoan
Có những cô tuổi mộng thẹn mơ màng
Với bao cậu đầy tràn lan tha thiết
Đang đợi sẵn dang tay chờ đón tết
Và đúng rồi đều biết đó là xuân
Nơi thôn xa thành thị khắp nhân quần
Hớn hở quá tinh thần tuông sảng khoái
Những ông cụ nghe lòng hừng thoải mái
Kính cẩn mình khấn vái trước tổ tiên
Tấm lòng thành nghi ngút nén hương nguyền
Xin phù hộ bình an luôn Hạnh phúc

Khắp trời đất vang lên lời cầu chúc
Xua tan đi hờn giận những ngày qua
Bao lỗi lầm xóa bỏ để chan hòa
Mong năm mới Vinh hoa và Thịnh vượng
                Quảng Thành-Châu Đức-BR Vũng Tàu
                               Giao thừa Đinh Hợi



Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010

18-BƯỚC ĐƯỜNG THIÊN LÝ

BƯỚC ĐƯỜNG THIÊN LÝ

Êm ái chiều thu nắng lụa vàng
Trên cành rứu rít cánh chim đang
Hòa theo làn gió ru cành liễu
Cất tiếng lứu lo hát rộn ràng

Điệp khúc tư nhiên cứ kéo dài
Vô tình không biết đến tương lai
Ngỡ ngàng dừng bước đường thiên lý
Lữ khách thầm buông tiếng thở dài

Đường vắng trời thu nhạt nắng chiều
Hoàng hôn đem lại chút cô Liêu
Sòe tay bấm đốt thời gian lụn
Ngơ ngác tóc mây sương vướng nhiều

Tiếng nhạc trên cành bặt vấn vương
Khách trần vội vã bước lên đường
Dặm ngàn sóng gió hồ phiêu bạt
Cách biệt từ đây dấu cố hương

Chẳng biết cùng ai chia nỗi đau
Ra đi ôm một khối thương sầu
Xa quê xa cả tình thân thích
Đen bạc mai nầy có biết đâu

Dưới bóng trăng đầu ngọn gió đêm
Thấm vào da thịt lạnh môi mềm
Gieo bao tê tái vào trời đất
Đùn cả lạnh lùng chồng chất thêm

Cám cảnh tuổi đời chưa mấy phen
Tìm đâu xứ lạ để thân quen
Là lần gặp lúc nan phương ấy
May rủi thôi đành phó trắng đen


Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2010

17-TIẾC NUỐI

TIẾC NUỐI



Mỗi lúc mưa dầm nhè nhẹ trôi
Nhớ cha nhớ mẹ quá ơi trời
Lạnh lùng con muốn về thăm lắm
Cha mẹ còn đâu ở cõi đời

Mấy chục năm rồi con mải đi
Xa rồi cố lý biệt kinh kỳ
Tìm phương xây dựng cho gia nghiệp
Thương nhớ song đường con khắc ghi

Từ lúc xa dời đất Cố đô
Rày đây mai đó khắp sông hồ
Tưởng chừng phiêu bạt đường du tử
Sóng đẩy thuyền trôi biết tới mô

Cô quạnh xứ người trải gió sương
Nơi đây chưa hẳn chốn thiên đường
Ra đi để lánh dòng ngang trái
Đành gạt muôn vàn lệ luyến thương

Thao thức từng đêm nuốt ngậm ngùi
Tỉnh say mường tượng mẹ cha vui
Miên man cứ nghĩ người còn sống
Sực tỉnh hồn mê! Thiên cổ rồi