MỘT KHOẢNH TRẦM TƯ
Tặng Thanh Hóa
"Trần ai cô quạnh người tha khách
Non nước bơ vơ phận lạc loài"
Nhớ những lúc chiều vàng mình đi dạo
Anh đưa em qua khắp nẻo đường quê
Hồi mỏi chân ghé lại quán cà phê
Nếm cay đắng chúng mình hơn cay đắng
Nhấm từng ngụm lưỡi mềm nghe mằn mặn
Gẫm nhân tình thế thái có ra chi
Cả hai bên máu mủ chẳng được gì
Thời vàng lụa khinh khi người thân thích
Giọt đời nhễu ! một màu đen tịch mịch
Nhìn bên trời bảng lảng ánh mây bay
Ngóng dưới hồ bèo nước vẫy chia tay
Mưa rót xuống lạnh lùng thêm mấy nữa
Nắng có tưới không làm tăng ngọn lửa
Khối băng hàn phủ bọc mảnh hồn đơn
Lặng yên nghe trong tâm thức tủi hờn
Nhấp vị đắng cho qua chiều trống rỗng
Nơi khóe mắt lệ sầu em mờ bổng
Làn môi buồn lay động vệt sâu sa
Thương đời mình vất vả xứ người ta
Làm tha khách không thân bằng quyến thuộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Muốn đưa hình ảnh vào khung bình luận của bài viết .. Sau khi viết bằng văn bản .. Bấm enter ( xuống dòng) .
Rồi dán linh hình ảnh vào khung lời bình ... Sau đó bấm " Xuất bản " như thường lệ là xong
- bấm phải chuột vào hình ảnh muốn copy linh... sẽ xuất hiện một khung thông báo bạn bấm vào dòng chữ " Sao chép địa chỉ hình ảnh" như vậy là đã copy được linh rồi ..Xin cám ơn