NGƯỜI ĐAU
Bao nay thư muốn thăm nhau
Nhưng vì cắc cớ người đau
Mong ai thương cảm đương sầu
Thôi đành khất hứa làn sau
Ai ơi ! bối rối như tơ
Đêm ngày chấp chóa hồ mơ
Xui chi nhức nhối bơ phờ
Để rồi uể oải tình thơ
Bên kia có thấu cho chăng ?
Bay giờ chưa biết mần răng !
Tâm tư ray rức lo rằng
Ai buồn lạnh giá thành băng
Mong sao cơn ốm đi qua
Ngặt nghèo ! ước muốn rời xa
Bao hôm cơm nước lơ là
Lẽ nào đeo đẳng trầm kha
Hai ta kiếp sống tha nhân
Nỗi niềm đâu khác người thân
Nên chỉ vội vã phân trần
Vỗ về ơi hỡi tình thân
Ai ơi nhớ đốt tương tư
Hẹn hò lúc ấy dường như
Trăm năm còn mới ngôn từ
Chưa hề xao lãng lòng thư
Bao nay thư muốn thăm nhau
Nhưng vì cắc cớ người đau
Mong ai thương cảm đương sầu
Thôi đành khất hứa làn sau
Ai ơi ! bối rối như tơ
Đêm ngày chấp chóa hồ mơ
Xui chi nhức nhối bơ phờ
Để rồi uể oải tình thơ
Bên kia có thấu cho chăng ?
Bay giờ chưa biết mần răng !
Tâm tư ray rức lo rằng
Ai buồn lạnh giá thành băng
Mong sao cơn ốm đi qua
Ngặt nghèo ! ước muốn rời xa
Bao hôm cơm nước lơ là
Lẽ nào đeo đẳng trầm kha
Hai ta kiếp sống tha nhân
Nỗi niềm đâu khác người thân
Nên chỉ vội vã phân trần
Vỗ về ơi hỡi tình thân
Ai ơi nhớ đốt tương tư
Hẹn hò lúc ấy dường như
Trăm năm còn mới ngôn từ
Chưa hề xao lãng lòng thư