CÔ LÁI ĐÒ
Sóng dội đưa thuyền biết tới mô
Buôn tay gác mái ngắm triều xô
Chiều hôm xuống thấp trời buồn bã
Leo lét yên ba giữa thủy hồ
Buôn tay gác mái ngắm triều xô
Chiều hôm xuống thấp trời buồn bã
Leo lét yên ba giữa thủy hồ
Lơ lửng thuyền trôi vào bến sông
Bóng trăng lấp ló trải trên dòng
Sao thưa nhấp nháy như than vãn
Khách đã xa rồi chớ đợi trông
Thuyền nhẹ êm trôi giữa sóng ngàn
Bỗng đâu văng vẳng tiếng ai vang
Bên kia khách với thuyền quay lại
Mong chở thêm lần cho khách sang
Khách bước lên bờ chẳng cảm ơn
Vô tình đến thế có gì hơn
Buồn lòng cô lái rưng rưng lệ
Quậy nước trên sông trút tủi hờn
Cuối mặt u uất nén thở dài
Bỗng tay ai chạm ở bờ vai
Sao thuyền không đỗ lên bờ nhỉ ?
Hay vẫn khua chèo đón rước ai
Hồi hộp trong lòng biết nói sao
Bên tai tiếng sõng vỗ thì thào
Gió vờn lên tóc, hôn lên má
Bẽn lẽn tam hồn rộn biết bao