HỒI KÝ
Hồi đó miền
Trung lạnh khiếp hồnCó người bát phố buổi hoàng hôn
Với tà áo trắng lùa theo gió
Rẽ lối ngang qua phía chợ Cồn
Người có đôi mắt đẹp tuyệt vời
Êm đềm suối tóc thả buông lơi
Đôi môi duyên dáng như cười nụ
Khiến kẻ tha nhân chết lặng người
Sóng mũi dọc dừa quá dễ thương
Thu ba lấp lánh gợn tình trường
Lòng ta xao xuyến theo từng nhịp
Chân bước khoan thai đẹp lạ thường
Bén gót theo sau tới tận nhà
Trên đường Khải Định Phố Liên hoa
Bỗng nhiên ánh điện thị thành báo
Giới thiệu bóng dương đã tịch tà
Đến ở Hoài giang mấy tháng rày
Trời buồn hay dạo khắp quanh đây
Tình ta từng hẹn bao người khác
Nhưng chửa gặp ai được thế nầy
Từ đó dần dà qua mấy phen
Chờ khi đường phố sắp lên đèn
Một mình lững thững trong mưa gió
Mong gặp ! lâu rồi cũng được quen
Mới hiểu xuất thân chỗ thế gia
Trâm anh đài các xứ Nam Đà
Tuổi xuân đang độ hoa hàm tiếu
Chưa vướng hồng trần khi biết ta
Rồi chỉ cùng nhau đông ấy thôi
Xuân sau ta đã cách xa rồi
Cuộc đời chính khách luôn đây đó
Tiếng gọi hải hồ dục kéo lôi
Không hẹn ngày về trên lối xưa
Yêu đương biết nói mấy cho vừa
Mắt nhung thiếu nữ buồn man mác
Đôi má nhễu dài mấy giọt đưa
Thoăn thoắt thời gian trôi thật nhanh
Chinh nhân trở lại đất Đà thành
Tìm người xưa ấy còn như trước
Giữa buổi Sơn hà rộn Chiến tranh
Tình đã nhận lời cùng bước đi
Ra nơi xứ lạ chốn Kinh kỳ
Lắng nghe mạch sống con tim nhảy
Để trả hờn riêng thuở cách ly
Khai lễ đăng quang thiếu ngọc ngà
Nghênh thân không có chiếc xe hoa
Pháo mừng tiệc cưới rền bom nổ
Hai họ Thiên Nam xiết mặn mà
Cuộc sống yên vui trọn ái tình
Lòng nghe chan chứa rộn bình minh
Nắng vàng trải thảm nồng ân ái
Như nước hồ thu gió lặng bình
Từ đó dòng đời tựa giác mơ
Bỗng nhiên bão tố có ai ngờ
Xé tan ân ái ra từng mảnh
Theo nước sông hồ trôi lửng lơ
Đứa ở trên non đứa xóm làng
Cửa nhà lũ lụt cuốn tang hoang
Tìm đâu ra lối hòng nương tựa
Sáng tối gió mưa tưới phũ phàng
Rau ráng qua loa sống kéo dài
Bánh xe lịch sử chạy hôm mai
Ngày ngày sâm núi canh toàn quốc
Bữa bữa tàu bay liệng miệt mài
Rét cóng đông tràn năm bảy lăm
Vợ con bệnh hoạn nào ai chăm
Lang quân non nước đang kềm tỏa
Hai nẻo không người tới hỏi thăm
Trước tết mấy ngày được tự do
Trở về quê cũ mới cam go
Ngậm ngùi con vợ dau tan tác
Ma dại hoành hành bữa đói no
Giữa buổi đông về là bước di
Con thuyền lặng lẽ xa kinh kỳ
Hành trang tay xách vài bao cát
Mưa rắc đầy trời tiễn biệt ly
Là thế thôi rồi dấu cố hương
Cuộc đời từ đó dấn muôn phương
Lưu vong xứ lạ không hò hẹn
Những bước chân đi vạn nẻo đường
Cúi mặt chứa chan lệ khát tiền
Sáu mùa lá đổ ở Tây nguyên
Tưởng rằng gánh khổ vào non đốt
Ai biết ! Mọi Mường chẳng để yên
Lại biệt núi non xuống Vũng Tàu
Cầu mong an phận rửa thương đau
Cây lành chim đậu nơi đay hẳn !
Kỳ vọng ngày mai được đổi màu
Người đẹp chung tình vẫn sắc son
Cùng chồng lần nữa cận Sài gòn
Vào nơi hẻo lánh tìm no ấm
Với cả gia đình năm đứa con
Mây khói bao quanh đã nhạt nhòa
Còn đây lãng vãng mảnh sương sa
Dặm ngàn bươn chải đang chờ trước
Ngoảnh lại đầu non bóng xế tà
Kim Long Trung thu
Năm Ất sửu 1985
Nguyễn Duy Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Muốn đưa hình ảnh vào khung bình luận của bài viết .. Sau khi viết bằng văn bản .. Bấm enter ( xuống dòng) .
Rồi dán linh hình ảnh vào khung lời bình ... Sau đó bấm " Xuất bản " như thường lệ là xong
- bấm phải chuột vào hình ảnh muốn copy linh... sẽ xuất hiện một khung thông báo bạn bấm vào dòng chữ " Sao chép địa chỉ hình ảnh" như vậy là đã copy được linh rồi ..Xin cám ơn