chờ 4


CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI BLOG DUY PHƯƠNG.
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg052PuG6QkG8lHvO6L9oD4W3Bi-hvKU_9xRHOOzbC9S_wyfGp0O7obNereBlHk0PAgpAHjgw0apG4bYdaJLYsEtPbouEHQC7n-RHBS8anF1m49rKGuxu7cFi2-1iynfiDxMw5K6lAkzNll/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg052PuG6QkG8lHvO6L9oD4W3Bi-hvKU_9xRHOOzbC9S_wyfGp0O7obNereBlHk0PAgpAHjgw0apG4bYdaJLYsEtPbouEHQC7n-RHBS8anF1m49rKGuxu7cFi2-1iynfiDxMw5K6lAkzNll/s0/7613o2e5ummj56.gif
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg052PuG6QkG8lHvO6L9oD4W3Bi-hvKU_9xRHOOzbC9S_wyfGp0O7obNereBlHk0PAgpAHjgw0apG4bYdaJLYsEtPbouEHQC7n-RHBS8anF1m49rKGuxu7cFi2-1iynfiDxMw5K6lAkzNll/s0/7613o2e5ummj56.gif
http://i863.photobucket.com/albums/ab193/tikluvpon/blog/entry2gif.gif

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

51-MUỖI

  MUỖI

Tiếng muỗi vo ve để tự hào
Đêm ngày không ngớt tiếng rêu rao
Cuộc đời lẩn khuất trong u tối
Rình rập nhân sinh hút máu đào

Bất kể thành đô hay ruộng đồng
Dẫu người quyền quý hoặc dân nông
Lân la mò đến như thân thích
Lợi dụng thời cơ cướp máu hồng

Không biết định cư ở chỗ nào
Núi rừng sông suối với hồ ao
Nơi đâu phảng phất mùi thơm thúi
Tức khắc hiện thân đeo bám vào

Cơ hội muôn loài đang ngủ mê
Trẻ già khỏe…bệnh cũng không chê
Dơ vòi tàn bạo nào thương tiếc
Cốt để thân mình được hả hê

Đau đớn tận xương rồi mới hay
Rùng mình choàng tỉnh vội sè tay
Oán hờn cố giết cho tan xác
Vừa động không gian chúng đã bay

Tội nghịêp cho ai phận cố bần
Mùng màn chẳng có để che thân
Mình trần trơ trọi không manh áo
Khó thoát vòng tay của tử thần

Số kiếp không may gặp muỗi vằn
Cuộc đời từ đó chẳng ra răng
Coi như tán mạng còn lây nhiễm
Trần thế còn chi đau khổ bằng

             

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

72-LÒNG YÊU NƯỚC



LÒNG YÊU NƯỚC

Vai mang nợ nước với thù nhà
Máu nóng bừng sôi tuổi thiếu hoa
Quyết chí tìm đường nơi đất khách
Dốc lòng kiếm lối ở trời xa
Phục hồi cường thịnh cho non nước
Giải thoát suy vong của hải hà
Sáng lạng tên "Người" trong quốc sử
Ngày nay mới rõ chính hơn tà

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

50-CON TEM

 

CON TEM
 
Phận em là gái thuyền quyên
Không quản nặng nhọc chẳng phiền đường xa
Kể từ lãnh ấn đi ra
Trải bao mưa nắng xông pha dặm trường

Dãi dầu sóng gió chiều sương
Mười hai bến đậu chưa tường đục trong
Đêm ngày lặn lội long đong
Lướt ngàn khói lửa thu phong biên thùy

Không nài gian khó hiểm nguy
Hang cùng ngõ hẻm vẫn đi không từ
Mang theo một mảnh tâm thư
Mai gầy liễu rủ thân như bọt bèo

Đôi chân gầy guộc em liều băng qua
Ngược xuôi thân gái bôn ba
Quan yêu dân mến thiệt là hiển vinh
Trách lòng nhân thế bạc tình
Được lời tâm sự bỏ mình bơ vơ

                     

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2011

7-CÔ LÁI ĐÒ

alt


CÔ LÁI ĐÒ
Sóng dội đưa thuyền biết tới mô
Buôn tay gác mái ngắm triều xô
Chiều hôm xuống thấp trời buồn bã
Leo lét yên ba giữa thủy hồ

     Lơ lửng thuyền trôi vào bến sông
     Bóng trăng lấp ló trải trên dòng
     Sao thưa nhấp nháy như than vãn
     Khách đã xa rồi chớ đợi trông

Thuyền nhẹ êm trôi giữa sóng ngàn
Bỗng đâu văng vẳng tiếng ai vang
Bên kia khách với thuyền quay lại
Mong chở thêm lần cho khách sang

     Khách bước lên bờ chẳng cảm ơn
     Vô tình đến thế có gì hơn
     Buồn lòng cô lái rưng rưng lệ
     Quậy nước trên sông trút tủi hờn

Cuối mặt u uất nén thở dài
Bỗng tay ai chạm ở bờ vai
Sao thuyền không đỗ lên bờ nhỉ ?
Hay vẫn khua chèo đón rước ai

      Hồi hộp trong lòng biết nói sao
      Bên tai tiếng sõng vỗ thì thào
      Gió vờn lên tóc, hôn lên má
      Bẽn lẽn tam hồn rộn biết bao


               


Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

70-NHỚ THU XƯA


NHỚ THU XƯA
(Nhớ một mùa thu xưa)

Lá gọi thu về mây tím trôi
Mưa phùn gió lạnh phất liên hồi
Màn đêm đen đặc dần che kín
Dưới mái tranh buồn bóng lẻ loi

      Tơ tưởng nhớ mong để thế rồi
      Thu về rợn rợn cõi lòng tôi
      Đêm nay tịch mịch bao quanh xóm
      Cùng tối mưa rơi giọt ngậm ngùi


Một bước em xa một bước tình
Đường mờ gió bụi nẻo chông chênh
Mưa hờn thổi tạt kích dầu cạn
Bên ngọn đèn khuya bóng với hình


      Những tối mơ màng lạnh cắn răng
      Hôm qua nằm mộng vẫn còn hằn
      Vòng tay trìu mến hồn ta tưởng
      Hơi ấm còn nồng ở chiếu chăn


Buồn quá mưa thu nhỏ suốt đêm
Mưa như nhắc nhở bước vô thềm
Không em nhà cửa đầy hoang vắng
Lạnh lẽo kéo dài cô tịch thêm


      Gió thổi ngoài song xua lá vàng
      Tiếng kêu như sé cả không gian
      Buồn đưa theo gió vào hơi thở
      Quạnh quẽ lòng ta quá võ vàng


Ngày tháng mong chờ đêm tịch liêu
Dập dìu như biển dậy cơn triều
Từng làn sóng vỗ ôm bờ cát
Cảm thấy tâm hồn lai láng yêu


      Gió vọng sạc xào suốt lá rơi
      Lá xanh quằn quại thốt lên lời
      Mênh mông Vĩnh Diện xa xăm quá
      Lả tả nơi đây giọt lệ bời


Đêm vắng gió lùa thấm thịt da
Về khuya hơi rét viếng đượm đà
Càng khêu nỗi nhớ dài vô tận
Trong trái tim cuồng mãi diết da

                  Nguyễn Duy Phương


Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

69-BÂNG KHUÂNG



BÂNG KHUÂNG
 (Hồn lữ khách mơ màng trong mộng tưởng)

Tình thu xưa còn vương vấn nơi đây
Cố nhân ơi! Có trở lại nơi nầy
Thi nhân lưu bút mấy lời tri âm)

Lâu quá về thăm xóm cũ
Đường mòn xưa cỏ phủ rêu mờ
Ngập ngừng lữ khách ngẩn ngơ
Mây chiều ngăn bóng xa mờ khói trôi

Sương lam lạnh lẽo bên đồi
Dừng chân đứng lại hỏi người lối qua
Rằng ! cố nhân đó chẳng Là
Xin thưa ! chỉ ngõ vào nhà ở đâu ?

Ồ ! kinh tế mới năm nao
Vườn nhà thay chủ còn đâu mà tìm
Tối trời mới trọ qua đêm
Hàn huyên mới biết cánh chim não nề

Là năm trước có tin về
Bạn đường bạc mệnh bỏ đi không còn
Cớ sao ! sốt rét hãi hùng
Xa thành không thuốc còn mong được gì

Bây giờ sống cảnh cô nhi
Với hai ái nữ phòng  khuê lạnh lùng
Gái lớn hẳn đã có chồng
Chỉ còn gái út để mong sớm chiều

Đau thương quá phận hẩm hiu
Chưa bao lăm tuổi đã nhiều khăn tang
Cha mẹ mất lại chồng con
Xa quê viễn xứ chẳng còn người thân

Trời cay nghiệt số gian truân
Má hồng nửa kiếp vương mang mối sầu
Giờ đây chẳng biết ra sao
Bặt vô âm tín lòng xao xuyến buồn

Ngoài trời mây đổ mưa tuôn
Trong lòng cảm khái tình thương dồn về
Người đi vạn dặm sơn khê
Người về chiếc bóng mà tê tái lòng

Chuyện xưa tâm sự chưa xong
Đêm nay thức trắng để mong lời người
Thế rồi là một cuộc đời
Tuổi xuân bao bước! ra người chiều thu

Ông già cố ý thăm  dò
Thế là thuở trước câụ cô vướng tình
Sao không thệ Hải Sơn minh
Bây giờ trở lại đã thành cố nhân

Thưa rằng ! bom đạn qua phân
Quan san ngàn dặm phong trần tuổi thơ
Chuyện đời ai biết mà ngờ
Cho nên tự cổ vương tơ kiếp tằm

Nghe rồi đău thắt buồng tim
Xót xa số phận cánh chim lìa đàn
Lữ khách lưu lạc hồ giang
Miếng cơm manh áo lâu càng trôi qua

Tình thu cứ thế phôi pha
Người thu nay đã lại là người thu
Bồi hồi lữ khách tạ từ
Tang điền ruộng muối bây giò là đây

Biển dâu thương hải vơi đầy
Xa đi ngoảnh lại thấy dời tang thương
Trăng mờ tiếng vạc kêu sương
Thế là hai ngả sâm thương ngàn trùng



Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011

68-CHÂN PHƯƠNG

Beaches – xemanh.net


CHÂN PHƯƠNG
(Viết tặng hai Hoa)

Tình ái của em là nghĩa trang
Cho anh yên nghỉ đến muôn vàn
Muôn năm trước với ngàn sau nữa
Dẫu có lên trời hoặc thế gian

Anh đã ngủ say đã nhập vào
Với nguồn rung cảm mãi vươn cao
Ngất ngây chìm đắm tình ưu ái
Nơi có hồn thơ chảy ngạt ngào

Anh nói thật nhiều em nhớ chưa ?
Tình anh lai láng viết say sưa
Lời không thêm bớt hay lừa dối
Thành thật lòng mình giống thuở xưa

Từng nói với em nếu tái sinh
Em làm cây hạnh ở lương đình
Còn anh sẽ hóa thành con hạc
Để hót em nghe những khúc tình

Beaches – xemanh.net